hạc tân đam mỹ

QUYẾT ĐỊNH. VỀ VIỆC CHO THÔI QUỐC TỊCH VIỆT NAM. CHỦ TỊCH NƯỚC CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM. Căn cứ Điều 103 và Điều 106 của Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 1992 đã được sửa đổi, bổ sung theo Nghị quyết số 51/2001/QH10 ngày 25 tháng 12 năm 2001 của Quốc hội Khóa X, kỳ Lễ trao giải Kim Ưng công bố dàn khách mời mỹ nam cực phẩm, không thể thiếu Vương Hạc Đệ, Tiêu Chiến? Mạng xã hội Weibo bất ngờ lan truyền danh sách các khách mời dự kiến sẽ tham dự lễ trao giải Kim Ưng năm nay. Đam; Đam Mỹ; Đồng Nhân; Mà ở 《 Tân tinh thần tượng 》 quan hơi dưới nhấc lên một vòng tiểu mắng chiến, cũng coi như là cấp Du Như Băng tặng đề tài độ. Đường Hạc Thiên liếc mắt một cái liếc đến quen thuộc khuôn mặt, mặt nhất thời liền lạnh xuống Đế Pháp nâng cằm suy tính một lúc, nói rằng: "10 8 con tích linh bên trong, chỉ có 2 con so sánh với đặc thù, theo thứ tự là No. 01 nông mỹ tai cùng nguyên No. 07 thu tân. Nông mỹ tai bản thân liền là cái đặc thù tồn tại, thật giống như là không có tích linh văn. Tân niên đến, gia gia thiếp phúc không khí vui mừng đến, không khí vui mừng đến, tế thần bái tổ cái này không thể thiếu. Khả tại Thập Tứ xem ra, này tân niên cũng không có gì khoái hoạt , ở nhà thời điểm còn có thể hảo hảo ngoạn ngoạn, này đi tới Thanh triều, cư Site De Rencontre Haut De Gamme Suisse. Cùng đọc truyện Hạc Tân của tác giả Bài Cốt Ngật A Tây tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại tập MâyThể loại Ôn nhu phúc hắc công x Ngoan ngoãn si tình nhuyễn manh thụ, hiện đại, ngọt sủng, cưới trước yêu sau, nhiều thịt, chút ngược, thầm mến thành thật, HECP Tôn Thanh Hạ x Diệp Tân. Tôn Thanh Hạ x Diệp Tân, cưới trước yêu sau, hướng cẩu huyết, cán bộ cấp cao. 1 vs 1, HE, tổng thể ngọt ngào, chút ngược lòng có tình cũ nhưng không tra thâm tình công x Có tà tâm không có tặc đảm thầm mến nhu thuận không có văn án, người đọc muốn biết nội dung mời nhảy ký quét văn tìm kiếm muối cho mối tình thuần khiết Ôn nhu phúc hắc công x Nhu thuận si tình manh thụ. Hiện đại, cưng chiều, cưới trước yêu sau, chút ngược, nhiều thịt. Thầm mến thành thật đến HE. Toàn văn không quá dài, công thích người khác, nhưng sau quá trình sống chung với thụ, thứ tình cảm kia đã dần phai nhạt, đối với thụ rất cưng chiều, không coi thụ là thế thân, hiểu rõ người trước mắt mới là người mình yêu, còn người cũ kia đã không còn cảm Nhi nguyện cầu Đường Đường Bắc Bắc một đời bình an Ôn nhu phúc hắc công x Nhu thuận si tình thụ, cưới trước yêu sau, thầm mến thành thật, ngọt sủng, chút ngược tâm, mùi thịt nồng đậm, HE. Cực kỳ thích văn phong của tác giả, dịu dàng lưu luyến, ẩn giấu ái tình, miêu tả cảnh sắc nhuần nhuyễn chuẩn xác, cảm tình phát triển đúng quy luật nước chảy thành sông, thịt thịt cũng thơm thơm ngon miệng, kết mỗi chương đều khiến người đọc chưa thỏa mãn. Chủ đạo vẫn là ngọt sủng, tiểu tam chỉ là chút ngược không đáng nhắc đến, là cầu nối giúp công thụ thẳng thắn tình cảm mà thôi. Cá nhân tôi rất thích công, tình cảm trước và sau hôn nhân rõ ràng, không lừa dối khúc chiết. Sau mấy ngày thoải mái vui chơi, hôm nay, mới sáng sớm Tôn Thanh Hạ đã kéo Diệp Tân tới một cửa hàng chi nhánh của hãng thời trang nổi tiếng nào Tân vốn cho rằng hắn muốn mua quần áo nên cũng ngoan ngoãn đi theo. Vừa vào cửa, đại diện chi nhánh đã tươi cười cúi đầu chào đón, phía sau là hai hàng nhân viên đứng thẳng tắp, đồng loạt chào “Tôn tiên sinh, chào mừng ngài đã tới”.Tôn Thanh Hạ khẽ gật đầu xem như chào hỏi “Ừ, chuẩn bị xong chưa?”“Đã chuẩn bị xong theo yêu cầu của ngài, xin mời đi theo tôi”.Diệp Tân thầm nghĩ, mua bộ quần áo thôi mà, có cần phải long trọng quá vậy không. Nhưng khi tiến sâu vào trong, cậu mới phát hiện, cả căn phòng tràng hoàng lộng lẫy chỉ treo duy nhất hai bộ âu phục, một trắng một đen, từ kiểu dáng đến đường nét may đều tinh tế, xa Thanh Hạ kiểm tra qua một lát, có vẻ rất hài lòng “Mọi người ra ngoài trước đi”.Đợi đến khi nhân viên rời đi hết, Tôn Thanh Hạ lấy bộ trắng kia xuống, so lên người Diệp Tân, ánh mắt lấp lánh đầy ý cười “Mặc vào để anh nhìn xem có hợp hay không”.“Dạ? Cho em?” Diệp Tân ngạc Thanh Hạ nhướn mày, tỏ vẻ xác thực là thế, sau đó còn lấy xuống bộ màu đen, tự mình dù không hiểu Tôn Thanh Hạ đang làm gì, Diệp Tân vẫn ngoan ngoãn làm theo lời hắn. Chỉ đến khi hai người thay xong trang phục đứng trước gương, cậu mới vỡ lẽ hai bộ âu phục này trang trọng thế nào, bản thân cậu mặc nó cũng rất vừa vặn, phù hợp, cứ như thiết kế riêng cho cậu vậy.“Mắt nhìn của anh quả nhiên không sai”. Tôn Thanh Hạ ngắm nhìn Diệp Tân, đắc ý tự Tân bối rối nhìn hắn. Bình thường rất ít khi Tôn Thanh Hạ mặc chính trang như thế này, đây còn là lần đầu tiên Diệp Tân thấy hắn mặc lễ phục, tinh thần lập chức phấn chấn mười ngơ ngác cảm thán “Anh mặc thật đẹp”.Tôn Thanh Hạ nhìn vẻ mặt hoa si của cậu, nhịn không được véo má cậu một cái, dịu dàng cười nói “Em cũng rất đẹp”.Dưới cuộc nói chuyện khen tới khen lui, khen qua khen lại nhạt nhẽo của cả hai, Diệp Tân bị Tôn Thanh Hạ kéo lên Xe ở đâu ra vậy?Mấy ngày nay hai người đi chơi đều không tự lái xe, Tôn Thanh Hạ cũng không thuê xe hay thuê tài xế. Sao tự nhiên cậu có cảm giác ngày hôm nay sẽ phát sinh chuyện gì đó bất ngờ nhỉ, không giải thích nổi.“Chúng ta đi đâu vậy anh?” Diệp Tân tò mò hỏi, “Phải tham dự vũ hội hoặc tiệc mừng gì sao?”Bộ lễ phục này giống trang phục mặc khi kết hôn lắm Tân vì ý nghĩ bất chợt này mà lén đỏ mặt thấp Thanh Hạ cười đáp “Ừ”, nhưng hắn cũng không nhiều lời giải thích “Em quên sao, hôm nay là ngày rất quan trọng”.“Vâng”, Dù thắc mắc, Diệp Tân vẫn tin hắn, không hỏi thêm nữa.…Nửa giờ sau, chiếc xe dừng lại trước cổng giáo Tân vẫn nghĩ, hóa ra là tới tham gia hôn Thanh Hạ nắm tay cậu bước qua cánh cổng, nhưng trong giáo đường lại chẳng có một ai. Cậu ngạc nhiên nhìn đồng hồ, đã qua giữa trưa, đáng lẽ những người được mời phải có mặt rồi chứ, sao hiện tại chỉ có hai người họ?Diệp Tân quay đầu nhìn ngó xung quanh, giáo đường được trang trí bằng những bông hoa trắng tinh khiết, quanh quẩn đâu đó là bản nhạc tình ca êm ái, rất phù hợp với không khí lễ đường, lối trang hoàng giản dị nhưng không mất đi vẻ hoa lệ, bảo cậu đây không phải lễ đường chuẩn bị cho hôn lễ chắc chắn cậu sẽ không mà cả lễ đường chẳng có một ai, không gian trống vắng càng lộ vẻ yên tĩnh buồn Tân nghi hoặc hỏi “Tình huống gì đây?”“Tình huống cái gì?” Tôn Thanh Hạ kéo Diệp Tân tiếp tục bước về phía trước.“Sao chỉ có hai người chúng ta?”“Không chỉ có hai người chúng ta đâu”, Tôn Thanh Hạ đi thẳng đến lễ đài mới dừng lại, mặt đối mặt với Diệp Tân, nhìn thẳng ra phía sau cậu, “Có rất nhiều người ở đây, em không thấy sao?” Mây douma, nếu đây là truyện kinh dị thì sau DT là thứ gì, hãi vê lờ =_=Diệp Tân thuận theo ánh mắt hắn, mờ mịt quay đầu, sau đó liền ngây người hoảng sau cậu không biết từ lúc nào đột nhiên xuất hiện rất nhiều người, đều đang vỗ tay cười vang đi về phía hai người những người không quen biết, có những người chỉ gặp qua một hai lần, lại có những người mà cậu vô cùng quen Viêm cùng vợ của cậu ta, Lâm là lần đầu tiên Diệp Tân gặp lại Trình Viêm sau khi biết toàn bộ chân tướng, nhưng cậu vẫn chưa kịp điều chỉnh cảm xúc xong, bàn tay đã bị Tôn Thanh Hạ khẽ bừng tỉnh hồi thần, quay đầu lại nhìn Tôn Thanh Hạ, đối phương ra hiệu ý bảo cậu hướng mắt ra sau lưng đồng nghiệp cùng công ty, bạn học thời đại học, còn cả cha mẹ, ông nội Tôn và cha mẹ Tôn đã lâu không cũng đang vui vẻ vỗ tay Tân không kịp phản chợt, tựa như nhớ ra điều gì đó, cậu nhìn lướt qua bộ lễ phục màu đen trên người Tôn Thanh Hạ, rồi cúi đầu nhìn âu phục thuần trắng đang mặc trên người, một ý nghĩ không thể tin nổi lóe lên trong đầu cậuRun rẩy siết chặt tay Tôn Thanh Hạ, cậu cố trấn tĩnh hỏi “Mọi người sao có thể…”Tôn Thanh Hạ dịu dàng cười, ghé sát lại gần tai cậu, nhỏ giọng nói “Được rồi, chúng ta phải tranh thủ thời gian, giờ lành đã đến”.Lúc này, mục sư cũng bước ra, hỏi bọn họ đã chuẩn bị xong chưa, đến giờ làm lễ cả mọi người tự tìm vị trí ngồi xuống, Tôn Thanh Hạ kéo Diệp Tân đi đến chính giữa bục. Hắn cười đến là vui vẻ, còn cậu thì chân sắp nhũn thành nước, không thể bước đi, căng thẳng tới mức siết chặt tay hắn, trái tim nảy tới tận Tân mơ mơ hồ hồ theo Tôn Thanh Hạ tiến hành hôn lễ, trong đầu là chộn rộn bao thứ rối như tơ vò, căn bản không thể bình tĩnh sư hỏi cậu có nguyện ý ở bên Tôn Thanh Hạ, cùng hắn đi hết một đời người hay không, cậu theo phản xạ trả lời “Tôi nguyện ý”.Mãi đến lúc trao nhẫn, tay Diệp Tân càng run mạnh hơn, ý cười trong mắt Tôn Thanh Hạ lại càng thêm sâu đậm. Hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu, dịu dàng mà kiên định nhìn thẳng vào mắt cậu, tựa như đang cổ vũ, giúp cậu trấn này Diệp Tân mới hơi bình tĩnh trở lại, kinh hoảng qua đi, lần đầu tiên trong ngày cảm xúc vui sướng ùa về, cậu chăm chú nhìn Tôn Thanh Hạ, cẩn thận làm nghi thức trao nhẫn thần nhẫn xong, Tôn Thanh Hạ quay xuống hàng ghế dưới lễ đài, nói “Cảm ơn mọi người đã tới đây chứng kiến khoảnh khắc đến chậm này. Tôi nghĩ cả đời này tôi sẽ luôn được sống trong khoảnh khắc viên mãn như ngày hôm nay, mà tất cả sự tốt đẹp ấy đều nhờ người đang đứng bên cạnh tôi mang lại”.Cứ như vậy, trước mặt bạn bè, người thân và toàn bộ thế giới, hắn nói lời tuyên thệ“Diệp Tân, anh yêu em, chúng ta sẽ mãi mãi luôn bên nhau”.Hắn cúi thấp người ôm lấy Diệp Tân, ghé sát vào tai cậu khẽ nói “Đây chắc chắn là những lời sến sẩm nhất mà anh từng nói, nhưng cũng là lời thật lòng”, sau đó bất ngờ chiếm lấy môi cậu, nụ hôn kéo dài triền giọt nước mắt từ khóe mắt từ từ trượt người trên thế giới này đều như thế, ai cũng có cuộc sống của mình, nhưng rồi một ngày xuất hiện một người khiến họ không thể sống nổi nếu mất đi người Thanh Hạ vì Diệp Tân mà tồn Diệp Tân nhờ Tôn Thanh Hạ mới có thể hạnh phúc nói cách khác_____Hạn hán gặp mưa rào, mười năm luân hồi sinh không văn hoànLời tác giả Chính văn kết thúc rồi, cảm ơn tất cả mọi người đã ủng hộ, chắc chắn sẽ có phiên ngoại. Tui dự định để Tôn đại thiếu của chúng ta uống dấm ở phiên ngoại đó….23333333Hì hì ~~~ Tên gốc 鹤辛 Tác giả Bài Cốt Ngật A Tây 排骨吃阿西 Thể loại Ôn nhu phúc hắc công x Ngoan ngoãn si tình nhuyễn manh thụ, hiện đại, ngọt sủng, cưới trước yêu sau, nhiều thịt, chút ngược, thầm mến thành thật, HE CP Tôn Thanh Hạ x Diệp Tân Biên tập Mây wp ohyunjae Tình trạng Hoàn 31c 22/01/2019 ———- Review Nhật ký quét văn tìm kiếm muối cho mối tình thuần khiết Ôn nhu phúc hắc công x Nhu thuận si tình manh thụ. Hiện đại, cưng chiều, cưới trước yêu sau, chút ngược, nhiều thịt. Thầm mến thành thật đến HE. Toàn văn không quá dài, công thích người khác, nhưng sau quá trình sống chung với thụ, thứ tình cảm kia đã dần phai nhạt, đối với thụ rất cưng chiều, không coi thụ là thế thân, hiểu rõ người trước mắt mới là người mình yêu, còn người cũ kia đã không còn cảm giác. Ngư Nhi nguyện cầu Đường Đường Bắc Bắc một đời bình an Ôn nhu phúc hắc công x Nhu thuận si tình thụ, cưới trước yêu sau, thầm mến thành thật, ngọt sủng, chút ngược tâm, mùi thịt nồng đậm, HE. Cực kỳ thích văn phong của tác giả, dịu dàng lưu luyến, ẩn giấu ái tình, miêu tả cảnh sắc nhuần nhuyễn chuẩn xác, cảm tình phát triển đúng quy luật nước chảy thành sông, thịt thịt cũng thơm thơm ngon miệng, kết mỗi chương đều khiến người đọc chưa thỏa mãn. Chủ đạo vẫn là ngọt sủng, tiểu tam chỉ là chút ngược không đáng nhắc đến, là cầu nối giúp công thụ thẳng thắn tình cảm mà thôi. Cá nhân tôi rất thích công, tình cảm trước và sau hôn nhân rõ ràng, không lừa dối khúc chiết. Nhử mồi Tôn Thanh Hạ x Diệp Tân, cưới trước yêu sau, hướng cẩu huyết, cán bộ cấp cao. 1 vs 1, HE, tổng thể ngọt ngào, chút ngược tâm. Trong lòng có tình cũ nhưng không tra thâm tình công x Có tà tâm không có tặc đảm thầm mến nhu thuận thụ. ——– Review by Review Quốc Dân CẢNH BÁO Bộ này có khá nhiều cảnh giường chiếu, bạn nào thuộc team thanh thủy văn cần cân nhắc thật kĩ trước khi xem. Tóm tắt + Bản lầy lội Đây thực chất chỉ là một vòng luẩn quẩn ái tình giữa bốn con người trong xã hội hiện đại A và C cùng yêu B, trong khi B lại yêu D còn E lại yêu A. + Bản chi tiết Tôn Thanh Hạ là một cao phú soái điển hình trong giới thượng lưu, là viên kim cương lấp lánh trong mắt bao cô gái. Tiếc thay một mĩ nam hiếm có như vậy thế nhưng lại là gay, đã vậy còn yêu đơn phương người bạn trúc mã của mình trong vô vọng bởi lẽ người ta là trai thẳng, đã kết hôn và có con. Tôn Thanh Hạ đành chôn dấu thứ tình cảm nồng cháy ấy dưới danh nghĩa bạn thân, âm thầm bảo hộ và chăm sóc Trình Viêm cho tới khi bố mẹ anh thúc giục anh kết hôn và mai mối anh cho một cậu trai với tên gọi Diệp Tân. Tôn Thanh Hạ cứ ngỡ rằng cả đời này của mình sẽ không yêu thêm một ai khác được nữa nhưng thời gian đã chứng minh cho anh thấy, anh có bao nhiêu sai lầm. Một Diệp Tân ngây ngốc đáng yêu như chú mèo nhỏ ấy vậy mà lại có thể từng chút một đi vào lòng anh, xoa dịu trái tim vốn dĩ đã chằng chịt vết thương của anh, sưởi ấm anh trong những tháng ngày mùa đông lạnh giá… Đánh giá +6/10 cho nội dung và tính cách nhân vật + cho khả năng edit của chủ nhà. + Đây là một bộ có độ dài vừa phải, không quá ngắn cũng chẳng quá dài, thích hợp cho việc đọc để thư giãn vào những ngày cuối tuần. Nội dung không có gì quá mới mẻ, tiểu thụ lần đầu gặp tổng công trong một buổi diễn thuyết ở trường đại học, từ đó lưu luyến không quên. Trời định lương duyên để tiểu thụ thông qua mai mối trở thành vợ hợp pháp của tổng công, hai người cùng nhau trải qua những tháng ngày ngọt ngào cho tới khi tình địch trước kia của tổng công quay về phá tan những cảm xúc của tiểu thụ. Thì ra tổng công đã có người trong lòng, mà người đó lại còn là người đàn ông xinh đẹp ở căn nhà đối diện, tổng công khi xưa còn vì người nọ mà tranh đấu với một người đàn ông khác cuối cùng thành công đuổi được hắn ta ra nước ngoài để rồi giờ đây gã quay lại, báo thù lên trên người tiểu thụ. Tiểu thụ chết tâm cự tuyệt tổng công đến gần, tổng công nhận ra mình yêu tiểu thụ thế là tiến hành mặt dày ăn bám truy thê rồi hạnh phúc viên mãn. ——— Review wp banhbaotrungcut Công trước đây yêu thầm bạn thân mình, vì người ấy mà làm mọi thứ, lặng lẽ nhìn người ấy cưới vợ và sống hạnh phúc bên người yêu. Sau này người nhà công sắp xếp cho công đi xem mắt. Thụ trước đây từng gặp công, nhất kiến chung tình, từ đó thầm yêu người ta. Do vài mối quan hệ gia đình, hai người được sắp xếp đi xem mặt và tiến tới hôn nhân. Công dần dần động tâm vì sự ôn nhu và tình yêu của thụ, tuy vẫn chưa tỏ tình. Đang êm đẹp thì nam phụ về. Ảnh trước đây cũng thầm yêu bạn thân công, tuy nhiên lại thể hiện tình yêu mãnh liệt ấy ra, cho người bắt cóc chị người yêu của anh bạn thân. Công dạy dỗ nam phụ một bài học, đuổi y ra nước ngoài. Rồi nam phụ về nước, biết được công cưới thụ thì bắt cóc thụ, kể cho ẻm nghe về quá khứ của công. Thậm chí còn định rape ẻm nữa. May mà công đến kịp, xử lí nam phụ và cứu thụ ra. Đoạn sau thì là phần giải thích, truy thê của công. HE. Hết. Nhìn chung thì truyện cũng ổn, k quá dài, tình cảm công thụ rõ ràng. Tuy công có người yêu thầm trước đó, nhưng sau khi cưới thụ thì nghiêm túc với đoạn tình cảm này. Thụ dễ thương, nhân thê hiền lành. Chỉ tiếc cho anh nam phụ, tình yêu không sai, sai là ở chỗ không đúng người, không đúng thòi điểm. À không hiểu tác giả nhét chi tiết nam phụ định rape thụ làm gì, khiên cưỡng quá, với cả đọc chi tiết ấy cứ có cảm giác tác giả đang cố bôi đen để người đọc ghét nam phụ ấy. ———- Link Diệp Tân gặp Tôn Thanh Hạ lần đầu tiên vào 3 năm trước. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, cậu đã thích năm trước, Diệp Tân còn là một sinh viên đại học năm tư sắp tốt nghiệp. Hàng năm vào lễ tốt nghiệp, trường học đều mời một danh nhân nổi tiếng trong thương giới đến diễn thuyết, mà năm đó lại rất may mắn mời được Tôn Thanh sánh với một Diệp Tân bình thường, Tôn Thanh Hạ đứng trên đài cao rạng rỡ như ánh mặt trời, hấp dẫn vô số ánh mắt ngưỡng mộ của đám sinh viên. Bài diễn thuyết của Tôn Thanh Hạ hoàn toàn ngẫu hứng, tuy ngắn gọn, nghe qua như không đi đúng trọng tâm, nhưng thực chất rất vững vàng hùng hồn, hoàn toàn là lời thật là đối với Diệp Tân, giọng nói của Tôn Thanh Hạ so với bài diễn thuyết kia lại có lực hấp dẫn đáng sợ gấp vạn Thanh Hạ có giọng nói trầm ấm đầy từ tính, du dương êm tai, làm cậu không khỏi liên tưởng đến bức tranh thủy mặc treo trên hành lang phòng học, dòng thác nước đổ từ trên núi xuống, uyển chuyển trong có lẽ, thứ càng khiến cậu không thể rời mắt chính là đôi mắt đầy ý cười ngồi của cậu không tốt lắm, quanh đi quẩn lại chỉ có thể nhìn thấy hơn nửa khuôn mặt của người trên đài, cũng may khoảng cách không quá xa, đủ để cậu nhận ra ý cười trêu chọc ẩn trong đôi mắt đào hoa ấy, để rồi trái tim bất giác cuộn sóng nhộn nhạo. Cậu như bị vòng xoáy trong đôi mắt của hắn quấn chặt, không thể thoát Tân nghĩ thầm, thực sự quá sức đẹp trái tim như có dòng thác đổ, róc rách róc rách không lúc người bên cạnh đang đắm chìm trong mị lực của Tôn Thanh Hạ, cậu vội lấy ra di động, lưng ưỡn thẳng che khuất người ngồi phía sau, để điện thoai giữa khe hở của hai người ngồi hàng trước, len lén chụp một tấm tiếc, vừa kết thúc bài diễn thuyết Tôn Thanh Hạ đã rời đi, cậu không có cơ hội chụp thêm tấm ảnh nào nữa, chờ đến khi buổi lễ tốt nghiệp chấm dứt, trong trường học nào còn bóng dáng của đó về sau, Diệp Tân không còn cơ hội gặp gỡ Tôn Thanh Hạ, cũng may báo chí, TV không thiếu gì tin tức liên quan đến hắn, cậu cũng lưu lại được rất nhiều ảnh chụp rõ ràng khuôn mặt hắn, nhưng vẫn không xóa bỏ tấm ảnh mờ mờ tự tay chụp kia. Bởi trong ngần ấy năm, sự tồn tại của nó như là một lời nhắn nhủ, người này từng xuất hiện chân chân thực thực trước mặt cậu, không phải chỉ trong học cấp ba, Diệp Tân đã comeout việc mình thích đàn ông với cha mẹ Diệp, lần này, cậu tiếp tục đem chuyện thích Tôn Thanh Hạ nói ra, nhị vị phụ huynh trầm mặc hồi lâu, lúc sau cha Diệp vỗ nhẹ vai cậu, bình tĩnh chấp nhận sự thật nói “Con thấy thích là được rồi”.Nói vậy nhưng ông vẫn thầm thở dài, người như Tôn Thanh Hạ…..sợ rằng mối tình đầu của con trai không thể có kết quả qua cơ duyên xảo hợp, năm trước cha Diệp bất ngờ nhận được một tấm thiệp mời, mà người gửi thiệp ký tên Tôn Quốc Hồng____ là cha Tôn Thanh gia chắc chắn chẳng có mối liên hệ thân cận gì với Tôn gia, tấm thiệp mời này khiến người ta khó hiểu, cha Diệp cũng không thể không xốc lại tinh thần chuẩn bị ứng tướng mạo đến khí thế Tôn Quốc Hồng đều thuộc dạng trầm ổn, thoạt nhìn nghiêm nghị, nhưng nói chuyện lại rất khiêm tốn lễ độ. Khi ông nói ra ý muốn muốn Diệp Tân gặp mặt Tôn Thanh Hạ, cha Diệp liền hiểu rõ, ông khó có cách từ ra nhà họ Tôn đã điều tra Diệp gia, hoặc có lẽ là điều tra Diệp Tân, làm đủ bước chuẩn bị, nhưng dù ông bất mãn thế nào thì vẫn phải nghĩ cho Diệp Tân thích Tôn Thanh vậy, đó là lý do ông không thể cự người ra nước ngoài du lịch đã được vài ngày Tôn Thanh Hạ như thời thanh niên mới yêu cực kỳ ấu trĩ, luôn tìm cớ đụng chạm sờ soạng Diệp Tân, đến tối liền đè cậu lên giường chiến đấu. Cường độ vận động mạnh liên tiếp nhiều ngày khiến Diệp Tân có chút ăn không một quán cà phê ngồi xuống, Diệp Tân như được cứu rỗi, ỉu xìu hỏi “Em mệt quá, anh không mệt sao?”Tôn Thanh Hạ gọi một cốc cà phê, lại gọi cho Diệp Tân một ly nước ép trái cây, cười lắc đầu. Hắn nói “Mai chúng ta trở về, em còn muốn mua gì không?”“Hả?” Diệp Tân choáng váng, “Nhanh vậy à? Không phải nói…..” lịch trình ngày kế sẽ đi thuyền ra đảo sao?“Trong công ty có vài chuyện quan trọng cần xử lý.” Diệp Tân chưa nói hết câu đã bị Tôn Thanh Hạ ngắt Tân lập tức rơi vào dòng suy nghĩ miên man, lại có chút mất ngày trước cậu thấy Tôn Thanh Hạ đặt mua một chiếc đồng hồ đeo tay cực kỳ đắt tiền, trong lòng tự cho rằng hắn muốn tặng mình, kết quả hiện tại không chờ được quà, ngược lại là một câu ngắn gọn “Về nhà”.Tuy chuyện tặng đồng hồ là cậu tự mình đa tình, nhưng cậu không ngờ phải về nhà nhanh như thế, còn còn chưa cùng Tôn Thanh Hạ chụp chung một tấm hình nào mà. Chỉ có một tấm hình đối với cậu hiện tại mà nói đã không đủ thỏa mãn.“….Em có thể chụp cùng anh một tấm hình không?” Cậu không dám nhắc tới chuyện ở lại chơi thêm vài ngày, sợ làm lỡ chính sự, thầm nghĩ muốn thực hiện nguyện vọng nho nhỏ Thanh Hạ bỏ thanh đường vào trong cốc cà phê, cười nhìn cậu “Em hôn anh một cái, anh sẽ đồng ý chụp”.Diệp Tân mặt đỏ cảm thấy lúc hai người tiếp xúc thân mật nhất không phải khi làm tình, mà là hôn môi. Cho nên lúc ở trên giường, cậu đặc biệt hy vọng thời gian Tôn Thanh Hạ hôn cậu có thể càng kéo dài càng tốt, có đôi khi cậu cũng sẽ chủ động muốn hôn, khiến động tác của đối phương càng thêm ra không ngờ muốn chụp một tấm ảnh thôi còn có thể hôn thêm một cái. Quả thực là cầu còn không được, lòng tràn đầy vui phía đối diện, Diệp Tân rời đến vị trí bên cạnh Tôn Thanh Hạ, đảo mắt một vòng chú ý người xung quanh, sau đó mặt đỏ bừng hôn lên moi hắn một cái, xúc cảm ấm áp khiến tim cậu đập dồn dập, không thể dứt được, được một tấc lại muốn tiến thêm một bước, vươn đầu lưỡi liếm môi Tôn Thanh giác quá tuyệt vời, Diệp Tân lâng lâng nghĩ, cậu lén hé mắt nhìn trộm Tôn Thanh Hạ, cuối cùng vẫn lui ra, tỏ ra vô cùng thỏa mãn, sự thất vọng ban nãy đã sớm bay đầu Tôn Thanh Hạ chỉ định trêu chọc cậu một chút, không nghĩ cậu sẽ thực sự chủ động tiến tới, nhìn gương mặt hồng hồng cùng dáng vẻ ngại ngùng của cậu, trong lòng hắn vừa chua vừa ngọt, một loại tâm tình hắn chưa từng trải qua trước đứng dậy kéo Diệp Tân rời khỏi quán cà phê, tìm một vị trí đứng có phong cảnh đẹp, kiến trúc đặc trưng, thực hiện yêu cầu chụp ảnh chung của Tân có vẻ rất kích động, thái độ nghiêm túc hẳn lên, giơ cao máy ảnh tự chụp mấy bức, sau đó hai mắt lóe sáng chờ mong nhìn Tôn Thanh Hạ, “Chụp thêm mấy tấm nữa nhé? Em muốn lấy rộng thêm bối cảnh sau lưng”.Tôn Thanh Hạ dịu dàng cười “Được”.Diệp Tân lập tức nhờ người qua đường, dùng thứ tiếng Anh không đạt chuẩn của mình nhờ họ chụp hộ vài tấm ảnh, những người khách này cũng rất nhiệt tình, ha ha cười đồng Thanh Hạ kéo Diệp Tân lại gần, khoác vai cậu, đứng dịch về phía sau, suốt quá trình chụp không hề thả tay khi khách qua đường chụp ảnh xong, Diệp Tân lại tiếp tục bối rối, ngượng ngùng nhìn Tôn Thanh Hạ, lí nhí nói “Dùng di động chụp chung một tấm được không?”…Cuối cùng, Diệp Tân ôm máy ảnh, nhét điện thoại vào túi, hài lòng trở về khách sạn. Mãi đến khi lên máy bay về nước, tâm tình cậu vẫn rất tốt, xán lạn như ánh mặt chính cậu cũng không biết Tôn Thanh Hạ đã sớm xiêu lòng.

hạc tân đam mỹ